Lá thư từ biệt gấu ngựa Shanti đã ra đi quá sớm

13 February 2017

Dù các bác sỹ đã cố gắng hết sức chữa trị, nhưng gấu ngựa Shanti đã qua đời trước khi quản lý gấu, chị Kelly có thể giúp nạn nhân của nạn nuôi nhốt gấu lấy mật này được ra ngoài ánh nắng.

Được cứu hộ về từ Quảng Ninh vào tháng 6 năm 2015, ngay từ cái nhìn đầu tiên, mọi người đều có thể thấy Shanti đã sống trong điều kiện rất tồi tệ.

Trong hơn 18 tháng, các nhân viên của Tổ chức đã làm việc không ngừng nghỉ để dành được sự tin tưởng và giúp cô gấu này dành lại được cuộc sống bình thường, nhưng cuối cùng thì Shanti đã không hồi phục được, đặc biệt là về tinh thần để được trở lại thiên nhiên rộng lớn.

Vào tháng 1 năm 2017, Shanti bắt đầu xuất hiện dấu hiệu bị liệt và co giật ở hai chân sau. Bên cạnh đó cô gấu này còn bỏ ăn, và đội chăm sóc gấu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc giúp cô gấu này được an nghỉ. Shanti đã được an táng ở Trung tâm Cứu hộ Gấu Việt Nam của Tổ chức Động vật Châu Á.

V130 Shanti at VBRC

Chị Kelly Donithan, Quản lý Gấu ở trung tâm đã rất đau lòng trước sự ra đi này. Chị đã viết một lá thư rất cảm động để kể lại tình bạn của mình với Shanti và những tình cảm này rất đáng được chia sẻ với mọi người.

Trong lá thư gửi Shanti có đoạn:

“Sáng nay khi ngồi bên mộ của Shanti, tôi đã xin được tha thứ vì đã không lắng nghe tốt hơn để biết được cô gấu này cần và muốn gì. Tôi xin lỗi vì những chính sự bạo hành của đồng loại mình đã khiến cuộc đời của cô gấu này đầy những chông gai, ngay cả sau khi được cứu hộ và chăm sóc trong yêu thương. Tôi nhắm mắt lại và mường tượng ra cảnh Shanti được ra chơi trên thảm cỏ, một ước muốn của tôi trong nhiều tháng qua, nhưng giờ tôi biết điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.”

Và đây là lời kết của lá thư:

“Hãy an nghỉ Shanti. Cầu cho thế giới mới của em không còn đau đớn nữa, mà tràn đầy ánh nắng và hoa chuối. Cảm ơn vì thời gian em  đã ở bên chúng tôi. Tôi sẽ luôn yêu và nhớ đến Shanti.”

Dưới đây là nguyên văn bức thư:
 
“Khi tôi nhận được tin rằng Shanti không được khỏe, lòng tôi nặng trĩu. Trong suốt một năm rưỡi qua, tôi đã rất lo lắng, rối trí, ngạc nhiên và có lúc hơi nản lòng nhưng vẫn rất yêu bạn gấu này.
 
“Bước đầu tiên chúng tôi cần thực hiện là làm cho gấu tin mình và tạo được mối quan hệ. Điều này chẳng dễ dàng gì với Shanti và kết quả thu được chỉ nhỏ giọt. Chẳng hạn như khi tôi lần đầu có thể bón sữa đặc cho Shanti bằng thìa bình thường thay vì chiếc thìa dài đặc chế để đưa vào tận sâu trong buồng gấu khi cô gấu này không muốn rời góc buồng.
 
“Dần dần, Shanti có cải thiện và chúng tôi đã trở thành bạn với những cái nháy mắt ngầm, mứt dâu, và những tiếng thở dài thư giãn.
 
“Một vấn đề khác là ăn uống. Shanti không chịu ăn những thức ăn bình thường của gấu. Bạn gấu này rất ghét táo và luôn thể hiện rõ thái độ bất bình của mình với chúng tôi.
 
“Tôi đã dành hết tâm trí để tìm ra những thức ăn có hương vị và chế biến vừa miệng cho Shanti. Đồ ăn cho em bé, ngũ cốc gạo, rau củ luộc, hoa quả thái nhỏ, thức ăn khô ngâm nước cho mềm, xay nhiều thứ cùng nhau, hay chia ra thành từng đống nhỏ, thêm sirô sô-cô-la hay sữa chua, hoặc cho thêm mứt. Nhưng dù là món gì thì Shanti cũng chỉ chịu ăn trong vài ngày hoặc vài tuần là cùng.
 
“Cùng với đội thú y, chúng tôi đã thử tìm hiểu xem liệu việc bỏ ăn có phải do bệnh tật không. Có giai đoạn chúng tôi đã thử chỉ chờ đợi và quan sát để tránh tạo quá nhiều thay đổi cho Shanti, nhưng trong tâm trí của chúng tôi luôn là những câu hỏi ‘vì sao lại như vậy?’ và ‘cần phải làm gì tiếp theo?’
 
“Dù Shanti đã tự tin hơn ở nhà mới và có phản ứng tốt hơn với những người chăm sóc mình, cô gấu này vẫn cần được gọi nhẹ nhàng hơn, cần thêm thời gian mỗi ngày, và cần thêm sự kiên nhẫn để có thể tin tưởng nhau.
 
“Chúng tôi bắt đầu nghĩ rằng chính chứng hoảng loạn kinh niên của Shanti đã góp phần gây ra những thay đổi thất thường khó hiểu của thói quen ăn uống. Sau nhiều buổi thảo luận, chúng tôi đã quyết định cho Shanti thử dùng thuốc chống trầm cảm để cải thiện sức khỏe tâm thần cho cô gấu này.
 
“Ban đầu, quyết định này đã đạt được những kết quả nhất định. Shanti đã ăn uống tốt hơn và chúng tôi đã lần đầu tiên cho cô gấu này ăn đầy đủ các loại đồ ăn của gấu, dù vẫn phải biến tấu đi một chút. Shanti đã hoạt bát hơn và mọi việc cũng trơn tru hơn. Tôi đã biết phải điều chỉnh những kỳ vọng của mình khi chăm sóc Shanti, và dù rất mừng khi thấy những dấu hiệu tiến bộ, tôi (và các đồng nghiệp) vẫn chú ý theo dõi mọi dấu hiệu triệu chứng cũ. Đáng buồn là, những vấn đề cũ lại xuất hiện trở lại với những món ăn bị bỏ lại, ăn ít hơn, và cuối cùng là lại bỏ ăn hoàn toàn.
 
“Sáng nay khi ngồi bên mộ của Shanti, tôi đã xin được tha thứ vì đã không lắng nghe tốt hơn để biết được cô gấu này cần và muốn gì. Tôi xin lỗi vì những chính sự bạo hành của đồng loại mình đã khiến cuộc đời của cô gấu này đầy những chông gai, ngay cả sau khi được cứu hộ và chăm sóc trong yêu thương. Tôi nhắm mắt lại và mường tượng ra cảnh Shanti được ra chơi trên thảm cỏ, một ước muốn của tôi trong nhiều tháng qua, nhưng giờ tôi biết sẽ không bao giờ xảy ra.
 
“Với cương vị quản lý gấu, Shanti đã giúp dạy cho tôi biết kiên nhẫn, quyết tâm, và hơn hết là, và không được bỏ qua tầm quan trọng của những đặc điểm cá nhân. Shanti là cô gấu thực sự đặc biêt và độc nhất. Những thử thách, thắng lợi, niềm vui, nỗi sợ, và đặc biệt là sở thích của cô gấu này là có một không hai.
 
“Được làm việc với Shanti để vượt qua những thử thách đã giúp tôi có thêm dũng khí để đối mặt với những vấn đề của chính mình và cố gắng hàn gắn những thứ mà tôi đã chôn vùi bấy lâu. Có lẽ tôi sẽ không bao giờ có thể đền đáp lại những gì cô gấu này đã cho tôi. Tuy vậy, tôi cũng nhẹ lòng vì những đau đớn đã chấm dứt, và tôi sẽ nhớ mãi khoảnh khắc Shanti lăn lộn vui đùa với cành cây trong giỏ ngủ của gấu với bộ móng trắng như tuyết.
 
“Hãy an nghỉ Shanti. Cầu cho thế giới mới của em không còn đau đớn nữa, mà tràn đầy ánh nắng và hoa chuối, và em không còn làm ngơ với hương táo nữa. Cảm ơn vì thời gian em đã đến bên chúng tôi. Tôi sẽ luôn yêu và nhớ Shanti.”


BACK